Ông Trường cười lớn, trả lời:
Bình gãi đầu, cảm ơn ông Trường rồi rời đi. Anh quyết định gặp cụ Tâm, người được coi là thông thái nhất trong làng, với hi vọng tìm được câu trả lời.
Cụ Tâm vuốt râu, trầm ngâm suy nghĩ rồi nói:
Bình cảm thấy lời cụ Tâm nói thật sâu sắc, nhưng vẫn chưa thỏa mãn được sự tò mò của mình. Anh quyết định hỏi thêm một người khác, cô Hoa, người bán phở mà cả làng đều yêu quý vì món phở của cô ngon tuyệt.
Cô Hoa cười nhẹ, nói:
Bình ngẫm nghĩ suốt cả buổi chiều hôm đó. Cuối cùng, anh nhận ra rằng hạnh phúc không phải là thứ mà người khác có thể cho, mà nó là kết quả của những lựa chọn và hành động hàng ngày của mỗi người. Bình hiểu rằng hạnh phúc đến từ việc yêu thương gia đình, làm việc chăm chỉ, và tận hưởng những niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống.
Và thế là, thay vì tiếp tục đi tìm câu trả lời từ người khác, Bình bắt đầu sống chậm lại, trân trọng từng khoảnh khắc bên những người thân yêu, và từ đó, anh cảm nhận được hạnh phúc dần dần đến với mình.
Kể từ ngày đó, Bình không còn hỏi "Ai cho ta hạnh phúc?" nữa, mà anh tự hỏi bản thân: "Hôm nay mình đã làm gì để hạnh phúc?" Và mỗi lần trả lời được câu hỏi ấy, anh lại thấy mình gần hơn với hạnh phúc mà anh từng tìm kiếm.
Tác giả bài viết: Hoàng Thi
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Kính chào quý doanh nghiệp và đối tác, Chúng tôi hân hạnh giới thiệu đến quý vị Vinathis Network - một nền tảng thông tin và kết nối kinh doanh hàng đầu tại Việt Nam. Vinathis Network là sự kết hợp giữa tính chuyên nghiệp trong quản lý thông tin và sự tận tâm trong việc kết nối doanh nghiệp, với...