Từ sân bay Liên Khương, quốc lộ 27 kéo dài theo những thảm hoa bất tận. Những khóm Dã Quỳ len lỏi qua các đường làng, ngõ xóm, tràn ra đường như thể không gì có thể ngăn cản được sức sống mãnh liệt của chúng.
Những khóm Dã Quỳ ấy độc lập và tự tin. Không một bóng cây lớn nào che chở cho chúng, chúng tự mình vươn lên trong không gian, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời. Đây không phải là sự ngẫu nhiên, mà đó là cả một quá trình kiến tạo sinh tồn trong cuộc sống. Tự mình kiến tạo, tự mình đứng vững trong gió mưa, đó là cách những đóa hoa Dã Quỳ chọn lựa để sống và tỏa sáng.
Trong đời, nếu phụ thuộc vào bóng cây lớn, chúng ta cũng giống như những ngọn cỏ yếu đuối, chỉ tồn tại lặng lẽ dưới tán lá dày đặc, không bao giờ cảm nhận được ánh nắng đầy năng lượng an lành. Bóng cây to có thể che chắn ta khỏi mưa gió, nhưng đồng thời cũng ngăn cản những tia sáng năng lượng nuôi dưỡng sự sống. Con người cũng vậy, nếu mãi chờ đợi sự che chở từ người khác, ta sẽ trở thành kẻ dựa dẫm, không bao giờ tự chủ, không bao giờ trưởng thành. Những gì bạn có thể đạt được chỉ là sự tồn tại tạm bợ, không khác gì những ngọn cỏ lay lắt dưới bóng tối.
Hãy học từ những đóa hoa Dã Quỳ, tự mình tỏa sáng và tự mình vượt qua nghịch cảnh. Thành công không đến từ việc chờ đợi một ai đó mang đến cho ta điều kiện thuận lợi. Nó đòi hỏi sự tự tin và ý chí vươn lên, dù hoàn cảnh có khó khăn. Giống như Dã Quỳ không phụ thuộc vào cây lớn, con người chỉ trở nên mạnh mẽ khi họ tự mình tìm đường tiến về phía trước.
Nếu chúng ta chỉ ngồi đợi sự giúp đỡ, nếu chúng ta mong chờ một điều gì đó lớn lao ngoài kia sẽ đến để giải quyết tất cả khó khăn, thì cả đời này chúng ta sẽ chỉ là những kẻ bị động. Sự phụ thuộc ấy giống như tự dìm chính sự nhỏ bé của mình vào đại dương bao la. Mọi thay đổi và bước ngoặt trong cuộc sống đều bắt nguồn từ chính nội lực bên trong mỗi con người.
Hãy tỏa sáng và lung linh theo cách và khả năng của bạn... Nhưng đừng ẩn nấu, dựa dẫm...!
Hoàng Thi - This&That